Câu chuyện xảy ra vào năm 1897. Cô bé tám tuổi Virginia O´Hanlon sống tại New York muốn biết chắc rằng, liệu có Ông Giáng Sinh (còn gọi là „ông già Noel“) không. Vì thế cô bé đã gửi thư đến hỏi tòa soạn của tờ nhật báo New York „Sun“. Ký giả Francis P. Church đã trả lời thư của cô bé; và bài viết trả lời của ông đã trở thành một áng văn nổi tiếng.
Hơn nửa thế kỷ, nhật báo „Sun“ đã đăng lại cuộc trao đổi thư tín này mỗi độ Giáng Sinh về, mãi cho đến khi tờ báo đình bản vào năm 1950.
„Chúng tôi rất vui để trả lời ngay và qua đó cũng trang trọng và hân hoan thông báo rằng, nữ tác giả (của câu hỏi) là một thân hữu của báo "Sun":
Quý tòa soạn thân mến: Cháu năm nay 8 tuổi. Một số bạn nhỏ của cháu bảo rằng: không có Ông Giáng Sinh. Nhưng bố cháu bảo: „Nếu con thấy trong tờ Sun đăng như thế, thì nó là như thế!“ Xin quý toà soạn cho cháu biết sự thật: Ông Giáng Sinh có thật không?
Virginia O´Hanlon - 115 West Ninety-fifth Street.
Virginia, các bạn nhỏ của cháu nói không đúng đâu. Các em này bị ảnh hưởng bởi não trạng ngờ vực của một thời đại ngờ vực. Chúng không tin những gì chúng không nhìn thấy. Chúng cho rằng, những thứ mà tinh thần nhỏ bé của chúng không nhận ra được thì cũng không thể hiện hữu. Virginia ạ, tinh thần của người lớn hay của trẻ thơ thì cũng đều nhỏ bé. Trong vũ trụ bao la thì tri thức của con người chỉ là một côn trùng, một con kiến. Cái tri thức nhỏ bé này không đủ để nhận ra và hiểu được tất cả sự thật.
Đúng thế, Virginia, Ông Giáng Sinh có thật. Sự hiện hữu của ông chắc chắn như sự hiện hữu của tình yêu, sự rộng lượng và lòng thành tín. Và cháu cũng biết rằng, những điều đó hiện hữu dư tràn khắp nơi và làm cho cuộc sống tươi đẹp. Cứ tưởng tượng xem, nếu không có Ông Giáng Sinh thì thế giới sẽ tối tăm thế nào! Sẽ không có những Virginia. Sẽ không có những tin yêu đơn giản, không có thi văn, không có sự lãng mạn... là những điều làm cho cuộc đời đáng sống. Sẽ chỉ còn niềm vui đến từ những điều có thể nhìn thấy hoặc cảm nhận được bằng cảm giác. Nhưng rồi cái ánh sáng của tuổi thơ chan hoà trong thế giới vì thế sẽ lịm tắt.
Nếu cháu không tin rằng có Ông Giáng Sinh, thì cháu cũng không thể tin những chuyện cổ tích. Dĩ nhiên, cháu có thể nói bố cháu nhờ người đêm Giáng Sinh đi canh giữ tất cả các lò sưởi để bắt Ông Giáng Sinh. Nhưng nếu họ cũng không thấy Ông Giáng Sinh leo xuống từ ống khói, thì điều đó sẽ chứng minh cái gì? Không ai thấy Ông Giáng Sinh cả, nhưng đó không phải là bằng chứng để nói rằng, không có Ông Giáng Sinh! Những điều thật sự quan trọng của thế giới này thường là những điều mà cả mắt người lớn và trẻ em đều không thấy được. Cháu đã bao giờ thấy Elfen nhảy múa trên bãi cỏ chưa? Dĩ nhiên là chưa. Nhưng đó không phải là bằng chứng để nói rằng chúng không có mặt ở đó. Ngay cả những cái đầu khôn ngoan nhất cũng không có khả năng để thấy hoặc tưởng tượng ra tất cả những phép nhiệm màu vô hình trong thế giới này.
Cháu có thể mở con búp bê ra để xem cái gì đã tạo ra những âm thanh. Nhưng cái thế giới nhiệm mầu vô hình được che bởi một bức màn, mà người khỏe nhất; không, tất cả những người khoẻ nhất hợp sức lại cũng không thể nào vén lên được. Chỉ có niềm tin, óc tưởng tượng, thi văn, tình yêu và sự lãng mạn mới có khả năng vén bức màn huyền diệu này để ngắm nhìn và diễn tả vẻ đẹp tuyệt vời cũng như sự huy hoàng của nó. Thật thế không? Đúng thế Virginia, trên thế giới không có điều gì thật hơn và vĩnh cửu hơn điều đó.
Ông Giáng Sinh vẫn sống. Cám ơn trời! Và ông sống mãi. Ngàn năm nữa, không Virginia, hàng nhiều nhiều nghìn năm nữa ông vẫn tiếp tục đem niềm vui nồng ấm đến cho trẻ thơ!. Chúc Virginia Giáng Sinh vui vẻ! Francis Church."
(bản dịch của Lê Văn Hồng)
Nguyên bản tiếng Anh:
We take pleasure in answering thus prominently the communication below, expressing at the same time our great gratification that its faithful author is numbered among the friends of The Sun:
I am 8 years old. Some of my little friends say there is no Santa Claus. Papa says, "If you see it in The Sun, it's so." Please tell me the truth, is there a Santa Claus?
Virginia O'Hanlon -115 West Ninety-fifth Street.
Virginia, your little friends are wrong. They have been affected by the skepticism of a sceptical age. They do not believe except what they see. They think that nothing can be which is not comprehensible by their little minds. All minds, Virginia, whether they be men's or children's, are little. In this great universe of ours, man is a mere insect, an ant, in his intellect as compared with the boundless world about him, as measured by the intelligence capable of grasping the whole of truth and knowledge.
Yes, Virginia, there is a Santa Claus. He exists as certainly as love and generosity and devotion exist, and you know that they abound and give to your life its highest beauty and joy. Alas! how dreary would be the world if there were no Santa Claus! It would be as dreary as if there were no Virginias. There would be no childlike faith then, no poetry, no romance to make tolerable this existence. We should have no enjoyment, except in sense and sight. The external light with which childhood fills the world would be extinguished.
Not believe in Santa Claus! You might as well not believe in fairies. You might get your papa to hire men to watch in all the chimneys on Christmas eve to catch Santa Claus, but even if you did not see Santa Claus coming down, what would that prove? Nobody sees Santa Claus, but that is no sign that there is no Santa Claus. The most real things in the world are those that neither children nor men can see. Did you ever see fairies dancing on the lawn? Of course not, but that's no proof that they are not there. Nobody can conceive or imagine all the wonders there are unseen and unseeable in the world.
You tear apart the baby's rattle and see what makes the noise inside, but there is a veil covering the unseen world which not the strongest man, nor even the united strength of all the strongest men that ever lived could tear apart. Only faith, poetry, love, romance, can push aside that curtain and view and picture the supernal beauty and glory beyond. Is it all real? Ah, Virginia, in all this world there is nothing else real and abiding.
No Santa Claus?Thank God he lives and lives forever. A thousand years from now, Virginia, nay 10 times 10,000 years from now, he will continue to make glad the heart of childhood. Merry Christmas, Virginia! Your Francis Church."
Bản tiếng Đức:
„Mit Freude beantworten wir sofort und damit auf herausragende Weise die folgende Mitteilung und drücken gleichzeitig unsere große Befriedigung aus, dass ihre gewissenhafte Autorin zu den Freunden der Sun zählt:
Lieber Redakteur: Ich bin 8 Jahre alt.
Einige meiner kleinen Freunde sagen, dass es keinen Weihnachtsmann gibt.
Papa sagt: ‚Wenn du es in der Sun siehst, ist es so.‘
Bitte sagen Sie mir die Wahrheit: Gibt es einen Weihnachtsmann?
Virginia O’Hanlon - 115 West Ninety-fifth Street.
Virginia, deine kleinen Freunde haben unrecht. Sie sind beeinflusst von der Skepsis eines skeptischen Zeitalters. Sie glauben an nichts, das sie nicht sehen. Sie glauben, dass nichts sein kann, das für ihre kleinen Geister unfassbar ist. Alle Geister, Virginia, seien sie nun von Erwachsenen oder Kindern, sind klein. In diesem unseren großen Universum ist der Mensch vom Intellekt her ein bloßes Insekt, eine Ameise, verglichen mit der grenzenlosen Welt über ihm, gemessen an der Intelligenz, die zum Begreifen der Gesamtheit von Wahrheit und Wissen fähig ist.
Ja, Virginia, es gibt einen Weihnachtsmann. Er existiert so zweifellos wie Liebe und Großzügigkeit und Zuneigung bestehen, und du weißt, dass sie reichlich vorhanden sind und deinem Leben seine höchste Schönheit und Freude geben. O weh! Wie öde wäre die Welt, wenn es keinen Weihnachtsmann gäbe. Sie wäre so öde, als wenn es dort keine Virginias gäbe. Es gäbe dann keinen kindlichen Glauben, keine Poesie, keine Romantik, die diese Existenz erträglich machen. Wir hätten keine Freude außer durch Gefühl und Anblick. Das ewige Licht, mit dem die Kindheit die Welt erfüllt, wäre ausgelöscht.
Nicht an den Weihnachtsmann glauben! Du könntest ebensogut nicht an Elfen glauben! Du könntest deinen Papa veranlassen, Menschen anzustellen, die am Weihnachtsabend auf alle Kamine aufpassen, um den Weihnachtsmann zu fangen; aber selbst wenn sie den Weihnachtsmann nicht herunterkommen sähen, was würde das beweisen? Niemand sieht den Weihnachtsmann, aber das ist kein Zeichen dafür, dass es den Weihnachtsmann nicht gibt. Die wirklichsten Dinge in der Welt sind jene, die weder Kinder noch Erwachsene sehen können. Sahst du jemals Elfen auf dem Rasen tanzen? Selbstverständlich nicht, aber das ist kein Beweis dafür, dass sie nicht dort sind. Niemand kann die ungesehenen und unsichtbaren Wunder der Welt begreifen oder sie sich vorstellen.
Du kannst die Babyrassel auseinanderreißen und nachsehen, was darin die Geräusche erzeugt; aber die unsichtbare Welt ist von einem Schleier bedeckt, den nicht der stärkste Mann, noch nicht einmal die gemeinsame Stärke aller stärksten Männer aller Zeiten, auseinanderreißen könnte. Nur Glaube, Phantasie, Poesie, Liebe, Romantik können diesen Vorhang beiseiteschieben und die himmlische Schönheit und den Glanz dahinter betrachten und beschreiben. Ist das alles wahr? Ach, Virginia, in der ganzen Welt ist nichts sonst wahrer und beständiger.
Der Weihnachtsmann lebt! Gottseidank! Und er lebt auf ewig. Noch in tausend Jahren, Virginia, nein, noch in zehnmal zehntausend Jahren wird er fortfahren, das Herz der Kindheit zu erfreuen. Frohe Weinacht, Virginia! Dein Francis Church“