Freitag, 18. Dezember 2009

Phóng sự Hội nghị Việt kiều lần thứ nhất tại Hà Nội

dieuvan, http://www.x-cafevn.org/node/2395

Hôm qua tìm cách vào trong hội nghị nhưng không được vì các đại biểu điều có danh sách, có thẻ mới vào được. Xe vào phải có bản Hội Nghị. Xe ôm tuyệt đối chỉ được đậu ngoài xa. Nghe nói buổi chiều có văn nghệ lớn miễn phí cho VK tiếc không vào xem được. Mấy khách sạn lớn tha hồ mà chém, 500 USD một đêm là chuyện nhỏ.

Muốn làm một phóng sự nho nhỏ như là một chuyện kể lại cho những người bạn của DV trên Xcafe thì mình cần phải tốn công và tốn rất nhiều. Tôi và cô bạn gái thân thương phải chạy xe máy ngược xuôi trong hai ngày nay để tìm hiểu sự kiện lịch sử nầy, để trực tiếp tai nghe mắt thấy để phân tích cho các bạn chưa biết ở nước ngoài biết được sự thật. Có một số VK nhưng rất ít đến từ các nước như Mỹ, Canada, Úc, Anh, Pháp, theo tôi họ chẳng qua là những người "tham dự đại hội cho thỏa tính tò mò xem cái comedy nầy vui" như anh CaFeDen nhận xét. Tôi có hỏi vài vị VK, sau "Đại Hội" nầy họ có đi tham quan? Họ trả lời sẽ đi Tuần Châu chơi. Như vậy mục đích của VK từ các nước Tư Bản về là chỉ đi chơi, đi tham quan chứ không phải về làm Đại Biểu, hội họp với nhà nước ta rồi phổ biến thông tin lại cho cộng đồng bên đó như quảng cáo mà đảng đưa ra hay nói đúng là đảng đang đánh lừa dư luận.

Viếng lăng Bác không phải trả tiền

Có mấy trăm bác Việt Kiều thế mà cũng làm náo loạn Hà Nội mấy ngày nay, khách sạn thì hết phòng, giá bèo của nhà nghỉ cũng trên 1 triệu.

Từ sớm mấy bác VK khăn gói sắp hàng tới thăm Lăng Hồ Chủ Tịch, tôi léng phéng cũng quen được một bác VK khoảng trên 60 bó. Tôi chen chân theo chân mấy bác ấy thể hiện tình yêu đối với Bác Hồ. Tội cho mấy bác đại biểu VK, từ 50 bó tới 60 bó chiếm hết 70% có một số bác tuổi thượng tuần cũng trên 70 bó chứ không ít, một số VK khác trẻ hơn thì gương mặt ngơ ngác chắc là người nhà của mấy bác đi chung, số còn lại là phóng viên, công an chìm nổi. Phái đoàn đại biểu VK cao cấp thì đi trước rất xa chung với lãnh đạo nước ta, họ phải đeo cái thẻ to tổ bố trước ngực, có tên tuổi và quốc gia nào đến. Phái đoàn đi sau thì tạp nhạp đủ thành phần, con cháu bà con VK. Phái đoàn thiếu nhi Bác Hồ, phái đoàn Thanh Niên CS, phái đoàn bóng đá, phái đoàn phường khóm cũng được mời tới sắp hàng tiếp theo dài trên mấy cây số để VK nước ngoài biết được là nhân dân ta rất mang ơn Bác Hồ kính yêu.

Việt Kiều xa xứ lâu ngày mà nhiều người nói giọng Hà Nội, Thanh Hóa vẫn còn rất chuẩn. Muốn vào thăm Hồ Chủ Tịch khó lắm chứ không phải dễ. Các đại biểu VK phải đứng sắp hàng gần cả tiếng bên ngoài đường để nhân dân biết là VK cũng yêu bác Hồ lắm chứ. Có bác công an mặc đồ vét tông đưa tay làm dấu lúc nào thì chúng ta tiếng bước, lúc nào chúng ta phải chờ. Tội cho mấy bác đại biểu tuổi cao, đứng lâu chân mõi mà không dám ngồi. Đi qua quày gửi đồ miễn phí, máy hình, máy ảnh, bao bị không được đem vào lăng phải gửi lại quày. Mấy cô lớn tuổi làm việc ở quày gửi đồ hôm nay thay bằng lớp gái trẻ, mặc áo dài xanh đồng phục trông rất đẹp mắt.Đi qua trạm gửi đồ thì đoàn quân VK đi, chung lòng với Bác, chưa xong, tưởng là đi tiếp được, không ngờ phải ghé dừng chân tại một căn nhà để xem phim bác Hồ vĩ đại chiếu trên TV với cuộn băng nhão. Có bác VK gật gật ca ngợi công ơn bác Hồ. Xem xong phim là các đại biểu phải bước qua máy khám bom. Có lẽ công an muốn tìm xem có bọn phản động nào trong đám nầy.

Thế là từng bước thầm bước đi... Trên một cây số rồi mà vẫn chưa được vào Lăng, phái đoàn phải đi vòng cho nhân dân chiêm ngưỡng cái đã. Chà may quá tới được gần Lăng rồi nhưng chưa hết, phải chờ các chiến sĩ bảo vệ Lăng đồ trắng cầm hoa dẫn đầu phái đoàn VK cấp cao đi trước. Xa quá không nhìn thấy chữ trên vòng hoa thì chắc là chữ "Kính Viếng Chủ Tịch HCM" như thường lệ.

Tới được bậc thang rồi mà còn phải dừng lại, bác công an nhìn chăm chăm từng người một xem có bọn phản động nào âm mưu gì không. Thế là xong, bước vào bậc cấp đi lên vào Lăng, trong nầy mát lạnh, đường đi hai bên tường là đá Hoa Cương được xây cất như một đường hầm trú bom, quẹo sang phải tầng trên phái đoàn đi chậm lại vì phía trên kia là cái hòm bằng kính đựng xác bác Hồ, ánh đèn mờ mờ ảo ảo. Bốn chiến sĩ áo trắng đứng nghiêm chung quanh hòm kính, đoàn người bị bác công an đứng gần đó thúc dục đi nhanh không được nhìn bác Hồ, ai ngắm quá lâu hay dừng lại để ngắm thì bị đuổi đi ngay... chắc là sợ biết xác giả thì tai tiếng cho đảng ta.

Sắp hàng thì gần 2 tiếng, đi gần 2 cây số đường vòng mà chỉ được nhìn thấy Bác Hồ vài giây ngắn ngủi. Đoàn người lủi thủi ra về tới quày hàng lấy đồ để về Trung tâm hội nghị quốc gia Mỹ Đình. Xe taxi đậu đầy chờ khách, đại biểu thì có xe riêng đưa rước còn con cháu đi theo thì phải đi Taxi, muốn đi nhanh hơn thì có mấy bác xe ôm mặc đồng phục xanh nhạt đứng chờ đầy phía sân sau.

Tôi có gặp một VK trong dịp nầy, anh ta tên là Thomas, một VK ở Canada khoảng trên 30, hay mặc vét tông, đeo mắt kính. Người nầy đã về VN lâu rồi vì tôi đã gặp anh ấy cách đây 2 năm ở Hà Nội. Anh Thomas nói với tôi là ảnh đại diện cho hãng IBM tại VN, là một giám đốc người Việt nhưng rất lấc cấc, tiếng Anh nói lặp bặp, hay thích khoe khoang. Hôm qua đọc trên tờ báo Lao Động có viết "Thomas 34 tuổi, là VK bên Pháp lần nầy về để đại diện cho IBM", tôi rất ngạc nhiên điều nầy. Thomas là một người tôi biết là do tình cờ vì tôi làm thông dịch Anh ngữ cho một cuộc hội thảo. Tờ Lao Động được chỉ thị đăng tầm bậy để người đọc có cảm giác là VK sau lần đại hội nầy sẽ về làm ăn. Mục đích của đảng là khuyến dụ người khác theo nghị quyết Ba Sáu.

Trong số VK lần nầy có những người mà nhiều người biết như ông Lê Trọng Văn theo mẹ tôi cho biết ông Văn từng làm xướng ngôn viên cho đài BBC tiếng Việt trước năm 1975. Người khác là vợ chồng Nguyễn Cao Kỳ từ Tuần Châu tới... Còn 898 đại biểu VK còn lại là "Vô Danh Tiểu Tốt".

Chống Cộng cực đoan tung danh sách Việt kiều giả

Các bác chống cộng lại lợi dụng chuyện Đại Hội Việt Kiều để tung danh sách giả lên nhằm đánh phá ngay chính những người trong cộng đồng. Nếu chúng ta chê VC thủ đoạn thì người chống cộng nên tránh dùng thủ đoạn để đánh người khác. Có thể những người trong danh sách đã từng về VN kinh doanh hay có những liên quan, lời phát biểu tới nhà nước thì lập tức được đưa vào danh sách phát cho họ cái nón cối miễn phí. Trước đây tại Indonesia, cũng dựa vào những danh sách "thân cộng", không cần kiểm chứng, mỗi ngày trên 3.000 người bị "chống cộng" giết chết.

Phương án chống cộng lùa người dân theo cộng sản là một phương án thất bại ngay từ bước đầu. Trước đây trong chế độ VNCH đã có chương trình chiêu hồi, những người VC chính gốc cũng được hưởng qui chế đối xử công bình. Những người thân cộng, về VN làm ăn kinh doanh, chưa chắc họ là VC, họ chỉ là những người dân bình thường như bao người khác. Các nhà trí thức khi họ về VN giúp đỡ cho người nghèo hay có những chương trình giúp trẻ em tàn tật như chị Huỳnh Thị Mận trước đây cũng bị chụp cho cái nón cối vì chị được ông Lê Khả Phiêu đứng chụp hình chung.

Người Việt chống cộng kết luận quá vội vàng như vậy thì bắt buộc con số người dân theo VC ngày càng tăng chứ không giảm. Nếu chúng ta chỉ căn cứ là bất cứ người nào chụp hình chung với VC là VC làm tôi nhớ tới chuyện trong phim Outbreak do tài tử Dustin Hoffman đóng, "ai gần người nhiễm vi rút là phải bị triệt tiêu". Trong thành phố số người nhiễm vi rút rất ít nhưng cả T.P. đã bị cho vào danh sách thủ tiêu tập thể.

Dựa trên tư duy của người chống cộng cực đoan, không cần phải chụp hình chung với VC mới là VC, ai về VN là VC, ai tổ chức văn nghệ cho ca sĩ VN hát là VC, ai về VN giúp trẻ em tàn tật là VC, những vị tăng ni nào không nằm trong tổ chức Phật Giáo Thống Nhất là VC, ai đi nghe ông Nguyễn Minh Triết hay bất cứ ông nào VC nói chuyện sẽ trở thành VC... Nếu như vậy thì qua dễ để trở thành VC.

Nếu chúng ta dựa theo cảm tính để làm một bản thống kê thì ở Hải Ngoại có nhiều VC hơn người "chống cộng" mà không ai biết. Tôi đưa ví dụ trường hợp cô Huỳnh Thị Mận là một phụ nữ hiền lành ở Bắc Cali, cô về VN để giúp mở những ngôi nhà tình thương giúp trẻ em tàn tật và cô Mận được Phòng Thương Binh Xã Hội ca ngợi, cô được báo đăng hình và Lê Khả Phiêu có dịp đi ngang qua và chụp hình chung với cô Mận thì cô Mận được người chống cộng cho cái nón là VC, là đảng viên CSVN. Chuyện chưa hết ngang đây. Cô Mận về lại Mỹ và đi chơi hội chợ Tết chung với những người bạn, trong đó có một thành viên Việt Tân và sau đó anh thành viên Việt Tân nầy được đưa lên báo trở thành VC và chưa hết những người bạn thân của cô Mận cũng được vinh dự thành VC!

Trong những người bạn đó của cô Mận có cô kỹ sư Đỗ Anh Thư, chị Đỗ Anh Thư trước đây là một người Việt Hải ngoại chống cộng, nhưng bị chụp cho cái mũ VC, nên sau đó chị Đỗ Anh Thư về theo chị Mận để giúp luôn cho trẻ mồ côi bên VN. Chỉ trong nháy mắt, chỉ đi chơi chung thôi mà trở thành VC, chứ đừng nói là chụp hình chung với VC mới là VC. Đây có phải là sự quá nhạy cảm của người "chống cộng"? Bao giờ thì người dân trong nước mới mong người chống cộng giúp cho họ thoát khỏi bàn tay VC? Nếu người chống cộng hô hào nào là VC là tàn ác, tham ô, xấu xa … thì sao "chống cộng" cứ đẩy những người dân vô tội về với VC? Đây có phải là sự mâu thuẫn hay không? Cái danh sách "Việt Kiều" giả mà những kẻ xấu đã lợi dụng để đưa danh sách những người mà họ "ghét" vì những lý do mà tôi đã nêu trên mục đích là triệt hạ uy tín của những người nầy. Đây là một chuyện, nếu dựa theo pháp luật chụp mũ bậy bạ là phạm pháp (Defamation, Libel and Slander Law) còn theo đạo đức thì người chống cộng làm một việc thiếu lương tâm và trách nhiệm.
Danh sách nầy được phổ biến khắp nơi, trên các forum yahoo và DCVonline.

Kết thúc một "Hội Nghị Diên Hồng"

Trong ngày Hôm qua, phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan đã trao Huân chương Hồ Chí Minh cho Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài. Chương trình diễn ra ngay tại sân khấu của Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia Mỹ Đình. Các báo chí ca ngợi thành tích của Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài dựa trên những tự nhiên của xã hội. Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài có xứng đáng được nhận Huân chương Hồ Chí Minh không? Theo tôi là không vì "thành tích" chẳng qua là sự tự nhiên của xã hội.

Trong thành tích đó có đoạn cho rằng Việt Kiều Nước Ngoài đã gửi tiền về VN trong năm 2008 tăng trên 7 tỉ USD - Nếu không có Ủy Ban thì số tiền gửi vẫn thế vì họ gửi tiền cho thân nhân bà con bên VN không có nghĩa là họ nghe theo lời của Ủy Ban, ngay cả những VK về làm kinh doanh bên VN cũng chỉ là cho chính cá nhân họ chứ không phải nghe theo lời ai mà về. Nếu Huân chương Hồ Chí Minh cho Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài dựa trên yếu tố là Ủy Ban nầy tổ chức được một hội nghị "Diên Hồng" cho 800 VK ở 101 quốc gia về tham dự Hội Nghị là một thành tích thì tôi không tán thành việc nầy.

Phản Luận

Con số VK về tham dự lần nầy là không do chính họ tình nguyện mà do sự sắp xếp của các lãnh sứ quán của nước ta. Con số đưa ra 800 VK cho 101 quốc gia về tham dự, nhưng trên thực tế những VK ở những quốc gia như Mỹ, Úc, Pháp, Anh về quá ít nên những VK ở các nước như Thái, Campuchia, Lào, Nam Triều Tiên đưa về số đại biểu gần 400, gần quá bán con số 101 quốc gia. Các đại biểu VK ở các quốc gia Tây Phương về tham dự chỉ là những người dân về VN tham quan với con số rất ít là những nhà trí thức. Đây là một sự thất bại của Nhà nước về người VN ở nước ngoài không đạt được tiêu chuẩn mời gọi.

Thất bại lớn nhất là 800 đại biểu VK và hơn 400 đại biểu các ủy ban Mặt Trận Tổ Quốc được đưa vào ở những khách sạn sang trọng dưới sự đài thọ của ngân sách nhà nước. Ước lượng tổng số tiền chi tiêu cho đại hội trong 3 ngày gồm các cước phí bao Khách sạn, ăn uống, xe đưa rước, tiền âm thanh, ánh sáng, trang trí, chưng bày, sách báo, tài liệu. Nội tiền mướn ca sĩ thật là lãng phí như ca sĩ Quang Linh chỉ về hát mấy bài lại được trả 4,000 USD đó là chưa nói tới những ca sĩ khác. Theo ước tính của tôi cho một đại hội không đạt kết quả, hoặc kết quả giả tạo nhằm tuyên truyền cho đảng và nhà nước phải tốn ít nhất là 10 triệu USD. Con số nầy dùng để giúp cho những nạn nhân bão lụt, những căn nhà tình thương thì hay biết mấy.
Ủy ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài đã không tiết kiệm tiền thuế của nhân dân lại đem tiêu sài lãng phí một cách vô trách nhiệm thì không thể được vinh dự lãnh nhận Huân Chương Bác Hồ. Huân chương Hồ Chí Minh và Huân Chương Sao Vàng trước đây cũng đã được trao cho đồng chí Lê Khả Phiêu, một người có công bán nước cho Trung Quốc như vậy đảng và nhà nước ta trực tiếp trao Huân Chương HCM cho những người bán nước, tham ô, lãng phí thì còn ý nghĩa gì nữa?