Hồ Đinh
Mùa xuân năm Quý Mão 43 sau TL, Hai Bà Trưng bị Mã Viện đánh bại, đất Giao Châu lại trở thành một huyện thuộc nhà Hán. Ðể hạ nhục Lạc Việt trong cơn quốc phá gia vong, người Tàu tịch thu hết các trống đồng, đồ sắt, những biểu tượng của nền văn hóa Âu Lạc, đúc thành cột đồng Mã Viện, làm vật trấn phương nam với lời hăm dọa:’đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt’.
Năm Giáp Thân 1884, thực dân Pháp sau khi cưởng chiếm toàn bộ lãnh thổ VN, tạo ra các vua quan bù nhìn triều đình Huế, đem tiêu hủy quốc án của nước Nam, để vừa hạ nhục kẻ bại trận, cũng như ra oai thái thưọng hoàng , xoá bỏ hết mối quan hệ Việt-Trung đã tồn tại hàng ngàn năm qua, nơi xứ này.
Những năm cuối cùng của nhà Mãn Thanh, đất nước Trung Hoa đắm chìm trong khổ nhục vì sự xâu xé của liệt cường Tây Phương và Nhật Bản. Ðể hạ nhục người Tàu trong cảnh nhà tan nước mất, thực dân Anh tại các vùng tô giới, đã ban lệnh “cấm chó và người Tàu“ không được bước vào các nơi công cộng và công viên của bọn da trắng. Cảm khái trước nổi nhục hằng hằng này của người Hán, một học giả Nhật khi đến thăm viếng Thượng Hải đã làm bài tứ tuyệt đọc chảy nước mắt :
“..Á lục tiên hiền, ưng nhất tiếu
Anh nhân diệt hữu, sở cầm tù
Tùng kim hoán cải, công viên bảng
Bất cấm, Anh lai cập cẩu lai..”
Sao có thể trách dược người Việt hay người Hán lúc đó, đang sống dưới bạo lực, gông tù nô lệ, nên đành cắn răng chịu để cho kẻ thù làm nhục. Nhưng với CSVN thì từ trước cho tới nay, luôn tự hào, tự mãn, tự khoe, tự phong là đã đánh bại ba đế quốc Nhật, Pháp và Mỹ. Vậy tại sao lại vô cớ, vô duyên, đã liên tục lén lút cắt biên giới, dâng đảo biển, cao nguyên, dành hết đặc quyền đặc lợi cũng như luôn quì lụy trước kẻ thù truyền kiếp Trung Cộng, làm nhục lây vong linh tiên tổ và người cả nước từ Nam tới Bắc, đã đổ máu chống giặc Tàu tại Hoàng Sa, Trường Sa.. tới tận biên giới Việt-Hoa từ tháng 1/1974 tới 1990 ?
Chẳng lẽ đây là cái giá mà dân tộc Việt Nam phải còng lưng gánh chịu, không những bây giờ mà còn kéo dài tới nhiều thế hệ sau này, qua những hành động trời tru đất diệt của tập đoàn lảnh đạo nguỵ quyền Hà Nội bấy lâu nay, chỉ vì muốn giữ đảng và yêu nước XHCN mà manh tâm bán nước bán dân Việt, chẳng những cho Tàu mà còn khắp thế giới.
Năm 1077, Ðại Tướng Lý Thường Kiệt trong khi ngăn chống quân Tống trên sông Như Nguyệt, đã thay mặt quốc dân Ðại Việt khẳng định nền tự chủ của dân tộc ta “ Nam Quốc Sơn Hà Nam Ðế Cư “.Nay ngụy quyền Cọng sản tiếm quyền dân-nước, đã đi ngược lại lòng dân, ý nước khi công khai phủ nhận quyền làm chủ đất nước mình, qua nhiều hành động nhục hèn, quỳ lụy Trung Cộng, khiến cả nước bị giặc Tàu bốc lột, khinh thường, chèn ép , bức hại.. không những ngoài biển Ðông xa xăm, mà ngay khắp lảnh thổ VN cũng hung hăng bá đạo, coi như quận huyện của mình.
Hận giặc Tàu xâm lược nước ta làm sao quên được ? nếu không rửa bằng máu Tàu để đòi lại đất đai đã mất, thì kiếp này thà làm trâu chó để khỏi thẹn với tiền nhân buổi trước và những người lính VNCH đã hy sinh để bảo vệ Hoàng Sa vào tháng 1/1974 .
Còn đâu sĩ khí ngày xưa cũ?
Trong suốt dòng sông lịch sử, ngay từ thời các Vị Vua Hùng dựng nước tới nay, dân tộc Việt luôn chứng tỏ sự bất khuất phi thường trước giặc thù. Nhờ vậy ta mới được sinh tồn qua tám lần bị ngoại xâm phương Bắc và thực dân Pháp. Sinh mệnh của dân tộc Việt luôn được gắn liền với sĩ khí của những anh hùng, liệt nử ngay từ buổi đầu lập quốc Văn Lang, trên đồng bằng Lạc Việt của mấy ngàn năm về trước cho tới nước Việt Nam hiện tại. Ở Ðức quốc có một con đường mang tên Romantic Road chạy suốt từ rặng Alps đến bờ sông Main, được coi như những trang sử lãng mạn của nước này, giống như Freedom Trail ở Boston Mỹ hay la Kansai Road trên đất Nhật.. tất cả đều mang chung ý nghĩa chuyên chở những biểu tưọng của từng quốc gia dân tộc.
Tại Việt Nam, câu nói đầu tiên mà cha mẹ nào cũng mớm cho con cái mình, bất luận là trai hay gái khi bước vào đời. Ðó là trách nhiệm gìn giữ bảo tồn giang sơn gấm vóc của tổ tiên để lại, tư Ải Nam Quan tới Mũi Cà Mâu. Nay thì Nam Quan đã mất, Bản Giốc cũng không còn, chẳng lẽ lời trù ếm đôc địa của Mã Viện ngày xưa, nay đã trở thành hiện thực?
Ngay khi nhận đưọc tin CS Hà Nội công khai bán nước cầu vinh và rước giặc Tàu vào Việt Nam dày mả tổ, thì người Việt khắp nước tới hải ngoại bừng bừng căm phẩn, bao nhiêu hờn căm ẩn ức bấy lâu nay dâng cao như sóng thần vì sự đau lòng, nhục nhã. Trong nước, ngoài tiếng thét của những người tuổi trẻ yêu nước như Lê Chí Quang, Bùi Minh Quốc, Phạm Hồng Sơn., Trần Khải Thanh Thủy, Lê Công Nhân, Lê Công Ðịnh, Nguyễn Tiến Trung, Ðiếu Cày, linh mục Nguyễn Văn Lý, hòa thượng Thích Quảng Ðộ.... bất chấp tù tội cũng như sự đe dọa mạng sống mình, đã hiên ngang đứng dậy tố cáo VC bán nước cho Tàu.
Cái giá mà dân tộc Việt Nam phải trả
Nhiều sử gia cận đại khi viết về cộng sản quốc tế Hà Nội, đã lấy năm 1925 làm mốc thời gian khởi đầu. Ðây là niên lịch mà Chi bộ VN của Hội "Á-Tế-Á-Nhược Tiểu Dân Tộc", dưới quyền chỉ huy tối cao của Cố vấn Nga Borodine, ủy nhiệm cho Nguyễn Ái Quốc, Lâm Đức Thụ, Hồ Tùng Mậu, Lê Hồng Phong... thành lập tại Quảng Châu. Sau đó hội trên được cải danh là "VN Thanh Niên Cách Mạng Ðồng Chí Hội", phát hành tờ "Thanh Niên" để tuyên truyền, hoạt động trong bí mật.
Nhiều đảng viên đưọc phái về nước trà trộn vào các đảng phái quốc gia mà nhiều nhất là Tân Việt Đảng, để lũng đoạn và dụ dỗ đảng viên theo CS. Năm 1930, Nguyễn Ái Quốc thống nhất các đảng bộ CS địa phương qua danh xưng "Ðông Dương Cộng Sản Đảng" và chính thức thuộc cộng sản quốc tế năm 1931. Tại VN, một nghị quyết của CSÐD ngày 20-1-1931 thành lập các đội tự vệ nhưng cũng chỉ là hình thức và phải đợi tới năm 1940 khi du kích quân của Trần Đăng Ninh bị Pháp tiêu diệt gần hết tại Bắc Sơn, Lạng Sơn, dù vậy cọng sản vẫn đem sự kiện này, làm điểm mốc thời gian khởi đầu cuộc đấu tranh bạo lực vũ trang. Cũng kể từ đó, Mẹ VN được mang ra thế chấp, cắt xén hay sang nhưọng vô điều kiện, không cần biết cho cộng đảng Nga-Tàu, miễn sao có nhiều súng đạn, phương tiện và kỹ thuật lừa bịp, khủng bố về cưởng chiếm quê hương là đủ.
Vay nợ và đem lãnh thổ ký kết cho Trung Cộng
Trong tác phẩm ‘lạc đường vào lịch sử‘ của Nguyễn Mạnh Côn, đã vạch ra toàn bộ sự lừa đảo có một không hai của cọng sản Ðông Dương, từ vụ việc nhanh tay cướp chính quyền năm 1945, cho tới màn kịch dài Anh cho Pháp theo chân trong đoàn quân giải giới Nhật, xâm nhập Nam Kỳ. Rồi Trung Hoa thỏa thuận để Pháp thay thế mình trên đất Bắc, sau đó là chiến tranh 9 năm.. Tất cả đều nhắm tới mục đích hợp thức hóa chính quyền đảng cọng sản Ðông Dương trước công luận thế giới , để từ đó chiếm lĩnh toàn bộ giang sơn Hồng Lạc.
Ðầu tiên trong canh bài phản quốc là chuyện Hồ sang cầu viện Trung Cộng. Nên đâu lạ gì ngày 10-1-1950, Trung Cộng là nước đầu tiên công nhận và đặt quan hệ ngoại giao với Bắc Việt, lúc đó đang lưu động trên rừng núi Việt Bắc. Cũng kể từ đó, để đem về VN tiền bạc, súng ống, đoàn cố vấn Trung Cộng đông đảo do Vi quốc Thanh, Trần Canh, Lã quý Ba.. cầm đâu.. đâu ai biết được Hồ đã ký hứa với Mao những gì.. mà sau này hai nước anh em trở mặt, đem ra tố hết mình trên báo chí, sách vở, dư luận trong và ngoài nước, khiến cho thế giới và dân Việt há miệng vì không biết phải tin ai dù ai cũng đâu đáng tin.
Theo tài liệu của Trung Cộng thì Việt Cộng có thắng lợi ngày 30-4-1975, là nhờ viện trợ ồ ạt của Hồng quân từ năm 1950, nên VC mới thắng Pháp tại Ðiện biên Phủ năm 1954. Sau đó, trong cuộc chiến 1955-1975, 85% chiến cụ của bộ đội miền bắc và VC miền nam, từ vũ khí, đạn dược, phi đạn, chiến đấu cơ, chiến xa.. tới lương khô đều của Tàu đỏ. Cố vấn Trung Cộng ngập các đơn vị , còn Hồng quân thì đóng dầy đặc mọi nơi để bảo vệ đất Bắc. Nhiều cán bộ người Việt gốc Hoa đưọc hồi kết về Nam, dưới quyền Trương Gia Triều hay Trần Bạch Ðằng, hoạt động Hoa vận ở Hậu Giang, Sài Gòn, Chợ Lớn.
Ðể trả ơn, trả nợ trên, Cộng sản miền Bắc đã dành hết ưu tiên cho Tàu cộng, kể cả người Hoa sinh sống trên đất Việt. Trong chín năm kháng chiến chống Pháp (1946-1954), tại các vùng tạm chiếm ở Liên khu 5 (Nam, Ngãi, Bình, Phú), Hồ ra lệnh tiêu khổ kháng chiến tất cả, nhưng không được mó tới nhà cửa, của cải người Hoa. Thương mại được miễn tô tại các hải cảng nên hàng hóa Trung Cộng ngập xứ Bắc. Văn hóa Hán tộc được Ðảng mang về hay qua các đoàn văn công, văn nghệ, công khai đồng hoá người Việt thành người Hoa lúc nào không biết, từ tư tưởng ra tới sinh hoạt vật chất bên ngoài. Nhưng đây cũng chỉ là phần nổi, còn mật thật bên trong mãi tới sau này mới bị bật mí từ năm 1977 khi CSVN chính thức theo Liên Xô chống lại Trung Cộng.
Nam Quốc Sơn Hà nay còn hay mất?
Mấy ngàn năm lịch sử, dân tộc Việt Nam luôn quật cường chống trả lại mọi cuộc xâm lăng của ngoại bang. Ðất nước được vẹn toàn trên hai mươi thế kỷ và tồn tại tới hôm nay là do công đức dựng và giữ nước của tiền nhân bao đời. Cho nên đừng thấy lạ khi tìm hiểu về tôn giáo đích thực của người Việt cả nước, mà dân tộc gọi là đạo Việt, thờ kính Ðức Phật, các anh hùng liệt nữ VN như Hai Bà Trưng, Ðức Thánh Trần, Lê Lợi, Quang Trung… và Thần Nông.
Tổ tiên ta bao đời ngoài võ công hiển hách để bảo vệ lãnh thổ, bản sắc tự chủ cũng như nền độc của mình, còn biết cách mềm mỏng kết thân với kẻ thù để hoà giải hiềm khích và hấp thụ những tinh hoa của Hán tộc. Nhờ biết người, biết ta, vừa can đảm anh hùng lại có óc thực tiển, tóm lại đây là chủ nghĩa anh hùng và chiến lược khôn ngoan của người Việt, mà các vi minh quân mọi thời đem áp dụng, để vừa đánh bại ngoại xâm, vừa giữ vững độc lập cho nước nhà trong danh dự.
Khác với tiền nhân trong suốt dòng lịch sử, rất khôn khéo và uyển chuyển mỗi lần chiến thắng, làm cho giặc thù khiếp vía bạt hồn đến nổi phải chun vào ống đồng trốn chạy hay quăng cả ấn tín để đào sanh. Vua chúa VN lại sang triều cống thiên triều để hòa giải và nhờ thế mới tránh đượ c Trung Hoa kiếm chuyện gây hấn tiếp, chỉ làm khổ cho dân chúng mà thôi.
Trái lại CSVN từ trên xuống dưới, hèn hạ xảo quyệt, sớm đầu tối đánh, lúc nào cũng lừa bịp thiên hạ để tiên hạ thủ vi cường, vì luôn nghĩ rằng mìng là đỉnh cao trí tuệ loài vượn. Vì vậy đừng làm lạ, khi biết năm 1958, Hồ ra lệnh cho Phạm văn Ðồng, quyền thủ tướng nước, công nhận hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa thuộc chủ quyền Trung Cộng để đổi lấy mọi thứ cần thiết cho cuộc xâm lăng miền Nam.
Trên đất Bắc, từ năm 1954 tới nay, vì quyền lợi riêng tư mà đảng cọng sản hoặc nhắm mắt làm ngơ hay đã đồng thuận dâng hiến hoặc bất tài để cho Trung Cộng công khai chiếm đoạt nhiều đất đai của Việt Nam dọc theo biên thuỳ Hoa Việt. Trong sự mất mát này, quan trọng bậc nhất vẫn là ẢI NAM QUAN, với địa thế hiểm trở có một không hai, nằm trên con đường độc đạo Quảng Tây-Hà Nội.
‘Quỷ môn quan,quỷ môn quan
thập nhân khứ, nhất nhân hoàn.’
Nơi mà bao đời tiền nhân ta đã tạo nên những chiến công hiển hách vào năm 981 (STL), Thập đạo tướng quân Lê Hoàn bêu đầu Hầu Nhân Bảo. Năm 1076 Thân Cảnh Phúc chận đứng 30 vạn quân Tống của Quách Quy, để Lý thường Kiệt giết trọn trên sông Như Nguyệt, tạo hứng cho Ðại tướng quân viết bài thơ thần ‘NAM QUỐC SƠN HÀ’ khẳng định với giặc về cương thổ, độc lập của Nam phương. Nhưng lừng lẫy nhất vẫn là trận Liễu Thăng, danh tướng số một của nhà Minh, bị các tướng Lam Sơn của Bình Ðịnh Vương Lê Lợi, chém rụng đầu năm 1427, nay vết tích vẫn còn nơi ‘Liểu Thăng Thạch’ và ‘Lê Tổ kiếm’ như một bài học lịch sử , thách thức người Hán trước ác mộng xâm lăng Ðại Việt.
Riêng trên biển Ðông, cũng do VC hèn nhục ký nhượng phần lớn lãnh hải của VN, khiến cho Trung Cộng ngang nhiên tuyên bố chủ quyền 200 hải ly tính từ Hoàng Sa, cộng thêm một hiệp ước khác vừa lén ký,ho phép Trung Cộng ra vào tự do trong vịnh Bắc Việt, làm cho vùng biển của VN, bây giờ thành cái ao của Trung Cộng nên mới dám hung tàn cướp biển, ngày ngày bức hại mạng sống và tài sản của ngư dân ta, trước phản ứng bọt mép có lệ của Hà Nội.
Theo nhận xét chung của các chính trị gia quốc tế, VN ngày nay dưới chế độ xã nghĩa, hoàn toàn trở thành chư hầu của Trung Cộng, từ quân sự cho tới lệ thuộc kinh tế, hàng hóa Tàu nhờ VC bỏ ngõ biên giới, cùng với bạch phiến, tiền giả … tràn ngập Bắc Nam. Thêm vào đó là sách vở, văn hoá, văn minh Hán Tộc cũng tràn ngập công khai và như tằm ăn dâu, ngày qua tháng lại tự nhiên đồng hóa người Việt, như Trung Cộng đã và đang thi hành tại Mãn Châu, Mông Cổ, Tân Cương và Tây Tạng suốt hai thế kỷ qua.
Lãnh thổ đem cắt, kinh tế giao phó, văn hiến thì mời nhập và mạng sống của cả nước nhờ vào hai vựa lúa sông Hồng, sông Cửu, nay cũng bị giặc Tàu kiểm soát lưu lượng trên đầu nguồn, bằng một hệ thống đập chằng chịt, khiến cho đồng bào Hậu Giang năm nào cũng bị lũ lụt tàn phá, một hiện tượng chưa bao giờ xảy ra trước năm 1975.
Hỡi ơi đất nước lầm than, thế mà đảng chỉ lo làm giàu trên núi xương sông máu dân tộc, chỉ biết tìm đủ mọi cách để tiêu diệt cho bằng được những người Việt tị nạn khắp quê người, còn dân có chết vì thiên tai bão lụt, có bị hành hạ thể xác khi đi lao động hay bán thân nơi xứ người .. cũng mặc kệ.
Hạ Uy Di - cuối Chạp 2009