Tháng Tư năm nay, cũng như những tháng Tư của hơn 30 năm qua, giới hữu trách Việt Nam đã tưng bừng tổ chức ngày kỷ niệm mà họ gọi là “chiến thắng vĩ đại ngày 30-4-1975.” Họ cũng không quên nhắc tới sự kiện mà họ mô tả là “ở một số nơi trên thế giới, đặc biệt là ở Mỹ, một số nhóm phản động cực đoan thường tổ chức ‘ngày quốc hận’ để hoài niệm một chế độ tàn bạo ở miền nam Việt Nam đã sụp đổ, hoài niệm thời kỳ đất nước bị chia cắt, tìm cách bôi nhọ những gì tốt đẹp đang diễn ra ở Việt Nam”. (Quân Đội Nhân Dân, 18-04-2010)
Trong khi đó, một số văn nghệ sĩ ở Việt Nam mới đây đã cho đăng tải trên mạng internet những bài viết kêu gọi mọi người hãy có một cái nhìn mới về biến cố lịch sử này để tạo điều kiện thuận lợi cho công cuộc hòa giải dân tộc, nổi bật là bài “Tùy Bút Tháng Tư” của nhà văn Vũ Ngọc Tiến được phổ biến rộng rãi trên mạng. Ban Việt Ngữ VOA đã tiếp xúc với nhà thơ Trần Trung Đạo, một blogger ở Mỹ (trantrungdao.com) có nhiều bài bình luận về văn học và chính trị Việt Nam được nhiều người ưa thích, để tìm hiểu thêm về vấn đề đáng chú ý này. Mời quí vị theo dõi cuộc phỏng vấn do Duy Ái thực hiện sau đây.
Binh sĩ Việt Nam trong cuộc diễu hành tại Thành phố Hồ Chí Minh vào ngày thứ sáu 30 tháng 4, năm 2010. Việt Nam đánh dấu kỷ niệm 35 năm cuộc chiến tranh với việc tái dựng hình ảnh xe tăng và bộ đội Bắc Việt tiến vào Dinh Độc Lập. (AP Photo / Nick Út.)
30 tháng 4 2010 - VOA: Thưa anh Trần Trung Đạo, là người theo dõi sát tình hình Việt Nam, đặc biệt trong các lãnh vực văn hóa xã hội, chắc anh cũng biết là trong vài tuần nay, các tờ báo do nhà nước kiểm soát đã cho đăng nhiều bài viết dưới dạng “nhìn lại 35 năm” và hô hào cho việc “hòa hợp dân tộc, hàn gắn lòng người”. Trước hết, xin anh chia sẻ với thính giả và độc giả đài Tiếng Nói Hoa Kỳ quan điểm của anh về “hòa giải hòa hợp dân tộc”?
Trần Trung Đạo: Tuần trước tôi có dịp đến thăm viện bảo tàng lịch sử Mỹ tại Washington DC, trong đó có một khu dành riêng cho tổng thống thứ 16 của Mỹ, Tổng Thống Abraham Lincoln. Ngay trước cổng của khu tưởng niệm TT Lincoln, có treo một tấm bảng nhỏ, trong đó ghi một câu trong Tân Ước mà ông yêu thích và thường hay trích dẫn "A house divided against itself cannot stand”, nghĩa là “Một căn nhà phân hóa chống lại chính nó, căn nhà đó không thể đứng vững”.
Tổng Thống Lincoln quan niệm tinh thần đoàn kết, hòa giải giữa các thành phần quốc gia là điều kiện quyết định giúp quốc gia vượt qua những khó khăn, cũng như dẫn đến sự vững mạnh, thăng tiến lâu dài. Sự phát triển vượt bực của Hoa Kỳ, từ thuộc địa của Anh trở thành cường quốc hàng đầu thế giới đã chứng minh câu Tổng Thống Lincoln trích dẫn là một chân lý. Chân lý đó cũng đã được thử nghiệm và xác định tại nhiều quốc gia khác như Nam Phi, Cộng Hòa Đức v.v..
Tổng thống Lincoln nhấn mạnh đến tinh thần hòa giải trong diễn văn nhậm chức tổng thống nhiệm kỳ 2, 1865, nghĩa là sau khi quân đội miền bắc đã kết thúc cuộc nội chiến bằng chiến thắng, và TT Nelson Mandela cũng chỉ lập Ủy Ban Sự Thật Và Hòa Giải Quốc Gia sau khi đã đắc cử Tổng Thống Cộng Hòa Nam Phi. Nếu TT Lincoln bỏ tù hết các cấp sĩ quan, viên chức chính quyền miền nam, chắc chắn quân đội của tướng Robert Lee đã không buông súng dễ dàng, và nước Mỹ có thể không có ngày hôm nay. Tương tự, nếu TT Nelson Mandela bắt thiểu số da trắng phải trả giá bằng những cực hình đầy đọa giống như dân da đen đã từng chịu đựng dưới ách phân biệt chủng tộc Nam Phi thì hòa hợp hòa giải đã không đến cho quốc gia này.
Từ những bài học quý giá đó, tôi quan niệm hòa giải không chỉ là một tình cảm mà phải dựa trên các nền tảng chính trị, kinh tế, xã hội cần thiết, và các nền tảng đó chính là sự thật, tự do, dân chủ và bình đẳng giữa những con người cũng như giữa các thành phần trong xã hội.
Giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam có tất cả những phương tiện để thực thi hòa giải hòa hợp dân tộc nhưng họ đã không làm. Lý do, nếu làm thì họ đã không phải là Cộng Sản. Hòa giải hòa hợp dân tộc đặt cơ sở trên sự bao dung, bình đẳng vốn đi ngược lại mục tiêu Cộng Sản hóa Việt Nam bằng các phương tiện bạo lực mà đảng đã và đang dùng.
Do đó, ngày nào chế độc độc tài đảng trị, dù tồn tại dưới bất cứ hình thức nào tại Việt Nam, ngày đó chuyện hòa giải chỉ là một chuyện để bàn cho có và cũng sẽ qua đi theo mỗi tháng Tư.
VOA: Thưa anh Trần Trung Đạo, một câu nói của ông Võ Văn Kiệt liên quan đến vấn đề “hòa giải hòa hợp” được các bên trích dẫn khá nhiều là “một triệu người vui, một triệu người buồn”. Xin anh chia sẻ về câu nói này của ông Võ Văn Kiệt cũng như các ý kiến tương tự khác mà anh đọc trong dịp 30 tháng 4 năm nay?
Trần Trung Đạo: Câu nói của ông Võ Văn Kiệt, ngày 30 tháng 4 “có hàng triệu người vui, mà cũng có hàng triệu người buồn” có lẽ là câu nói tích cực nhất mà chúng ta được nghe từ một người từng đóng vai trò lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng Sản Việt Nam trong một thời gian dài sau 1975.
Như tôi đã có lần viết trong một tiểu luận về những lời phát biểu của ông Võ Văn Kiệt, tôi tin đó là một câu nói chân thành, kết quả của nhiều đêm trăn trở.
Tôi vui mừng bởi vì ông đã góp phần tạo nên một môi trường thảo luận những vấn đề sinh tử của đất nước mà trước đây không có được. Các thế hệ trẻ Việt Nam, qua những lời phát biểu của ông, có cơ hội biết đến một quãng lịch sử dân tộc đen tối do chính một trong những người chịu trách nhiệm lớn nhất của đảng và nhà nước trong giai đoạn đó kể ra. Con đường mà dân tộc đã trải qua trong suốt hơn 30 năm không phải là “con đường vinh quang” như các em đang học ở trường, những ngày mà cha chú các em đã sống không phải là “những ngày đẹp nhất dù mai sau đời vạn lần hơn”, nhưng là con đường nhuộm bằng máu và nước mắt, trong đó, “có hàng triệu người vui, mà cũng có hàng triệu người buồn” như ông Võ Văn Kiệt đã nhắc lại.
Ngoài ông Võ Văn Kiệt đã qua đời, một số cán bộ Cộng Sản nổi bật trong giai đoạn chiến tranh như cựu đại sứ Cộng Sản Việt Nam tại Pháp Võ Văn Sung trong buổi phỏng vấn dành cho VietNamNet mới đây cũng nhấn mạnh đến tinh thần hòa giải bằng những câu phát biểu thật “thắm thía”: “Lúc này nếu ai đó trong chúng ta dù từng đứng từ phía nào mà vẫn nuôi lòng thù hận, cản trở hòa hợp dân tộc thì sẽ dần trở nên lạc lõng và thật sự có lỗi với tương lai của chính con cháu mình.”
Thế nhưng cả ông Võ Văn Kiệt lẫn ông Võ Văn Sung, về khái niệm, đều lầm lẫn giữa hòa giải và đầu hàng, giữa hòa hợp và phục tùng, giữa bao dung dân tộc và thương xót người chiến bại. Hòa giải hòa hợp là con đường hai chiều, là chiếc cầu nhiều nhịp. Và như tôi đã phát biểu ở trên, phải dựa trên nền tảng bình đẳng, tự do, dân chủ. Không ai có quyền bắt người khác phải bơi qua sông để hòa giải với mình. Những người lính miền nam cần công lý chứ không cần thương xót.
VOA: Trong hai tuần qua, nhiều độc giả của các trang blog không do nhà nước kiểm soát đã xôn xao bàn tán về bài viết “Tùy Bút Tháng Tư” của nhà văn Vũ Ngọc Tiến, cũng như mới đây bài viết của nhà văn Nguyễn Trọng Tạo “Đừng Thêm Những Tháng Tư”. Xin anh cho biết ý kiến của anh về hai bài viết này?
Trần Trung Đạo: Trong lúc tôn trọng sự khác biệt về cách giải thích nguyên nhân của cuộc chiến Việt Nam, tôi thông cảm những trăn trở của nhà văn Vũ Ngọc Tiến trong bài viết mới đây Tùy Bút Tháng Tư “Trong số 3,2 triệu người Việt định cư ở hải ngoại hiện nay, số ra đi trước ngày 30/4/1975, kể cả số di cư từ thời thuộc Pháp chỉ khoảng 1 triệu, số còn lại hơn 2 triệu người chủ yếu rời bỏ đất nước từ nửa cuối thập niên 70 và cả thập niên 80 của thế kỷ trước. Thế hệ chúng tôi “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”, giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, sao những người được chúng tôi giải phóng lại ào ào bỏ nước mà đi đông đến vậy?”
Tôi nghĩ câu hỏi này nhà văn đặt ra cho giới lãnh đạo đảng chứ không phải cho độc giả của ông. Tuy nhiên, với tư cách là một trong số hơn hai triệu người ra đi sau 1975, tôi nghĩ, lý do cũng rất là đơn giản. Họ ra đi sau 1975 là vì tự do. Nếu Liên Hiệp Quốc và các quốc gia Đông Nam Á không đóng cửa các trại tỵ nạn đầu thập niên 90 thì không chỉ 2 triệu mà có thể 4 triệu, 6 triệu hay nhiều hơn nữa đã bỏ xứ ra đi.
Quê hương Việt Nam sau 1975 là quê hương để nhớ, để thương nhưng không phải để sống.
Và sau 35 năm, ngoài trừ một số rất ít, 300 ngàn người thành đạt như nhiều nguồn ước tính và nhà văn Vũ Ngọc Tiến có trích dẫn trong bài viết của ông, đã không về phục vụ đất nước. Nhà văn thắc mắc tại sao họ lại không về. Câu trả lời cũng không khó lắm. Thứ nhất, dù chia rẽ, kèn cựa, chống đối lẫn nhau, về căn bản họ vẫn là những người chống lại chế độ độc tài Cộng Sản, và thứ hai, họ không muốn thấy những đóng góp của họ chỉ để làm giàu thêm giai cấp tư sản đỏ đang như dòi bọ sinh sôi từ xương máu nhân dân chứ không đem lại lợi ích gì cụ thể cho đại đa số đồng bào đang sống trong nghèo khó.
Tôi cũng rất tâm đắc với suy nghĩ của nhà văn Nguyễn Trọng Tạo trong bài viết Đừng Thêm Những Tháng Tư: “Một dân tộc mà lũ trẻ không biết mơ mộng và người già không biết sám hối, đó là một dân tộc bất hạnh. Hãy trân trọng sự sám hối.” và “Hòa giải là nguyện vọng cấp thiết của người Việt Nam dù trong hay ngoài nước”.
Đúng vậy, những ai có trách nhiệm cho điêu tàn, đổ nát, đói nghèo, lạc hậu, mất đất, mất biển phải sám hối trước tiên linh ông bà và xin lỗi trước nhân dân.
Về hòa hợp hòa giải. Trải qua một cuộc chiến dài với quá nhiều những hy sinh xương máu, tôi tin, không một người Việt Nam yêu nước nào không muốn sống trong cảnh hòa bình, không mong đất nước mình cường thịnh, hội nhập vào dòng phát triển của cộng đồng nhân loại. Không chỉ những người lính miền nam, người dân miền nam mà ngay cả những người lính miền bắc, người dân miền bắc, cũng chỉ mong có cơ hội được trở về căn nhà xưa, với ruộng lúa nương dâu, với cha mẹ già đang chờ đợi.
Cuối cùng, như các chúng ta thấy, không ai thương dân tộc Việt Nam bằng chính người Việt Nam. Bên trong những vòng hoa chiến thắng, mặt trái của những tấm huân chương là máu thịt của hàng triệu người Việt Nam đổ xuống, là đói nghèo lạc hậu.
Việt Nam phải vượt qua. Việt Nam phải thăng tiến. Nhưng chướng ngại lớn nhất trên con đường dẫn tới một tương tốt đẹp, tự do, dân chủ, giàu mạnh không phải vì thiếu hòa giải, hòa hợp mà quan trọng hơn vì cơ chế độc tài đảng trị như một bức tường đang chắn ngay trước lối đi lên. Một khi cơ chế độc tài sụp đổ, hòa giải hòa hợp tự nhiên sẽ đến dù lúc đó chưa chắc còn cần thiết nữa.
VOA: Xin cám ơn anh Trần Trung Đạo
....................
Ý kiến
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 TRUONG TRUONG -Việt đáng yêu
1.Vượt biên thì bảo Việt gian,/Bao năm lao động tình tang lại về./Ô hay, đảng nói vui ghê,/Đôla rủng rẻng lại mê Việt kiều./Có tiền, gian cũng là ngoan,/Có tiền, kiều cũng là con một nhà./Đảng ma thật biết người – ta,/Đảng ra rả sức phát loa kết đoàn./Nhớ biển Đông, nước nhà tan,/Nhớ biển Đông thân phận ngàn đau thương./Không trốn mạng sống tiêu vong,/Anh em đâu hở khi trong trại tù?/
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 TRUONG TRUONG -Việt đáng yêu
2.Bây giờ đảng bảo vô tư,/“Khúc ruột ngàn dặm” nén từ nỗi đau./Con người hay vật như nhau?/Đổi ra thân phận đảng sao nói tràn./Đảng là đảng của nhân dân,/Mà người lao động không ngừng thở than./Đảng là đầy tớ của dân,/Mà sao chủ phải lênh đênh phận người./Việt kiều hay lại Việt gian,/Có lẽ phải nhắm túi tham cầm quyền./Mong đảng hai chữ bình an,/Việt gian thưở trước sao mang Việt kiều.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 TRUONG TRUONG -Việt đáng yêu
3.Tất cả là Việt đáng yêu,/Chỉ tại chủ nghĩa tiêu điều Việt Nam.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Anh-Sơn (USA)
Ngày 30/04? Hãy bỏ đi, đừng kỷ niệm những chuỗi ngày anh em cùng một nước tương tàn lẫn nhau bởi Ngoại bang thao túng. Mong rằng bài thơ dưới đây của tôi cũng là một câu hỏi xin được gởi đến các nhà lãnh đạo. Vạn kiếp xưa kia vốn một nhà/ Cùng chung nòi giống Lạc-Âu ra/ Vua Hùng một sức xây nên nước/ Tướng Việt hai tâm sẻ mất gia/ Biển rộng trời cao hằng mãi đó/ Tình sâu nghĩa nặng có còn cơ/ Gà cùng một mẹ, sao hoài đá?/ Biết đến bao giờ mới hợp gia
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 ANH SANG
Mot linh muc noi cong san VN cung la con cua chua va nhu vay dat lanh chim dau vao nam nguoi theo cong sang song thay doi sung suong hung thinh thanh cong o moi truong nay hay nho rang ong Bui Tin da muon tach ra nhung ma cai gi da lam ong o di ra duoc tat ca moi van de deu co giai phap do la tu trong va quen minh.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Đai Nam (vn)
Với lối tổ chức ăn mừng 35 năm, ngày đại thắng của họ như thế này, khách mời là Trung quốc, Cuba, Bắc hàn, Campuchia, Lào...họ không kể gì tới ai đâu, Sài gòn đang bị nạn kẹt xe làm cho dân tình khốn khổ,vậy mà họ có coi ra gì?diễn tập và diễn tập!hòa giải chuyện mơ.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Các anh nên tin tưởng và suy nghĩ đúng đắn về đảng cộng sản việt nam.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Kinh thua Anh TRAN TRUNG DAO, toi xem qua de tai cua Anh noi ve Su viec, Hoa-hop va Hoa-giai Dan-Toc. Toi xin nghien-minh kinh-can va cam-ta Anh da thay-the duoc cho muon-ngan Vong-linh cua nhung nguoi da nam xuong vi hai chu TU-DO. Kinh chuc Anh vui-kheo va day nghi-luc noi len su-that va la su-that. Xin kinh chao.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 3ga (viet)
Lam gi co hoa hop. Mo giua ban ngay. Phan biet doi xu tan te,mieng nam mo,bung bo dao gam. Khong co tu tuong tu do thi khong bao gio hoa hop dan toc duoc.neu hoa hop duoc thi khong co cuoc chien tranh dam mau gan 20 nam. Hang trieu nguoi nam xuong. That la ngu xuan.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 huynh an ninh (usa)
Hoa hop hoa giai ai lai khong muon, ngoai tru CS/VN . Khi su kien tot dep xay ra, dang CSVN se mat vi dan khong muon bau cho bon tham o.Mat quyen loi cai tri se mat quyen loi vat chat. Gio nay ma con gan co ho hao chien thang. Ban dat, bien ,dan va bon ho se con ban nhieu thu nua de roi chet voi hai ban tay trang. 16 tan vang bon ho chia nhau, co ten nao mang theo khong? Hay han gan vet thuong VN de the he mai sau cat canh.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hoa Mai (VN)
Kiểu cách hoà giải của người thắng trận bây giờ là nhận càng nhiều đô la từ người thua trận để ăn mừng chiến thắng vào mỗi dịp 30/4 càng tốt .Còn cách hoà giải của người thua trận bây giờ là gửi tiền về để cứu đói gia đình mình và cho nhân dân mình dưới sự cai trị của tư bản đỏ!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Một lần là trăm năm -1
Tôi đã quá chán ngán về chữ "Hòa Giải" của người Cộng Sản. Họ đã lợi dụng lòng yêu mến hòa bình của dân miền Nam bằng cách tạo ra Thành Phần Thứ Ba (theo Hiệp Định Paris) với danh nghĩa "Hoà Giải, Hòa Hợp". Nhiều người miền Nam đã lọt vào cái bẫy Hòa Giải mặc dù TT Thiệu đã khản hơi kêu gọi mọi người "Đừng nghe CS nói, hãy nhìn CS làm". Nhưng tiếc thay,nhiều người nhẹ dạ tin vào lời nói Hoà Giải của CS.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Một lần là trăm năm - 2
Kết cuộc của cuộc Hòa Giải là gì? Là CS VN không tôn trọng hiệp định Paris, vẫn tiếp tục gây chiến tranh, Là 30/4/75, là trại cải tạo, là nghèo đói,là sống trong một guồng máy công an khổng lồ. Hòa giải để rồi mất tự do ư?
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Một lần là trăm năm - 2
Kết cuộc của cuộc Hòa Giải là gì? Là CS VN không tôn trọng hiệp định Paris, vẫn tiếp tục gây chiến tranh, Là 30/4/75, là trại cải tạo, là nghèo đói,là sống trong một guồng máy công an khổng lồ. Hòa giải để rồi mất tự do ư?
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Một lần là trăm năm - 3
Đừng mang chữ “Hoà Giải” ra dỗ dành đám VN ở hải ngoại nữa. Nếu họ thực tâm muốn Hòa Giải, xin hãy hòa giải với người dân trong nước trước nhất. Đó là xóa tan tầng lớp đảng trị, thực hiện cưỡng bách giáo dục cho trẻ nhỏ, và mở rộng hệ thống y tế chăm sóc người già. Hòa giải với người gần (trong nước) dù sao cũng dễ hơn hòa giải với người xa, phải không?
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Là 1 công dân VIỆT NAM CỘNG HÒA ai cũng đau lòng khi đến ngày quốc hận, VNCH-là một đất nước giàu mạnh, là trung tâm thương mại ĐÔNG NAM Á, bây giờ bị CỘNG SẢN làm cho nghèo nàn,lạc hậu.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hải Ngoại (Việt Nam)
Hòa giải làm sao được khi Đảng chỉ muốn Việt kiều gửi tiền về VN càng nhiều càng tốt để trả nợ cho quốc tế và bỏ túi riêng mà trong lòng thì lúc nào cũng chờ cơ hội để gán ghép cho họ tội "diễn biến hòa bình"? Tội này chỉ ở VN mới có thôi!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 huỳnh nam ninh (Việt Nam)
"Hòa giải dân tộc phải dần dần" là câu trả lời để thoái thác ý kiến của mình trước phỏng vấn mà thôi. Ngoài ra, nó cũng biểu lộ ý cho rằng mình không muốn hòa giải hòa hợp! Đúng vậy đó các bạn ạ!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 thangkhosaigon (saigonvn)
Mot nua vui mot nua buon/nuoc nha thong nhat long nguoi ngon ngang/hoa hop hoa giai bang tam/hoa bang dang cap thap cao ai hoa?/muon cho dan toc nuoc nha/thoat ngheo thoat doi khong ngoai tu do/khu khu dang tri doc ton/duoc quyen dung ca tren dau nhan dan/dan ngheo nuoc mat nha tan/vi ai nen noi trai ngang co nay/that tam voi nuoc voi dan/dan chu binh dang tu do cong bang./.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hoa Mai (Việt Nam)
Muốn hoà hợp hòa giải,chính người chiến thắng đừng tung hô và ky niệm chiến thắng rùm beng! Một lời xin lỗi chân tình trước toàn thể nhân dân VN về những gì đau thương của họ do mình đã gây ra để nhận lại sự tan biến của lễ "quốc hận" hằng năm do những người bị "bức tử" tổ chức. Tóm lại hãy coi như không có ngày 30/4 trong lịch sử VN thì mới nói đến hòa giải
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hai Cua (Việt Nam)
Hãy nghiền ngẫm xem! Xưa thắng kẻ thù Mĩ, nay đối xử với Mĩ tay bắt mắt mừng. Xưa coi miền Nam là ruột thịt của đất nước nhưng nay đối xử với Việt kiều thì lo sợ diễn biến hòa bình. Vậy thì nói đến Hoà giải hòa hợp ngay hoặc hòa giải dần dần chi?
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Trương Anh Thuỵ
Một bài trả lời phỏng vấn rất cô đọng, nói dùm được cho nhiều người có cùng một quan tâm, một trăn trở... Lối nói thành tâm đầy nhiệt tình, nói có sách mách có chứng... của TTĐ dễ thuyết phục người đọc, nhất là loại người đọc thường dị ứng với cụm từ "hoà hợp hoà giải" như... tôi!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Mike Nguyễn (part 1) (Mỹ)
Một bài viết quá hay, quá xúc động. Tôi đã đọc bài viết này đến vài lần nhưng lần nào cũng không cầm được nước mắt. Tự trong tôi nổi oan nghẹn và nước mắt cứ trào dâng theo từng con chử của baì viết. Nếu ai không có những người thân (cha mẹ) bị tù tội, bị đoạ đày cho đến chết vì cái ngày tháng tư oan nghiệt ấy. Nếu ai không từng là thuyền nhân lênh đênh trên biển cả đối diện với sóng gió ba đào, với thập tử nhất sinh, thì không bao giờ thấu hiểu cái cảm giác tháng tư đen như thế nào.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Tran hung
Mot bai phong van co chan ly, va huong di cho que huong VN.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Đá Bèo CSVN
Với cộng sản thì chẳng bao giờ có hòa hợp hòa giải dân tộc thật sự . Hãy nhìn những việc của họ làm từ năm 1975 đến nay thì biết . Câu trã lời là các trại cải tạo tập trung , bắt bớ tù đày , đánh tư sản mại bản , xét lý lịch , chụp mũ , khung bố những người yêu nước , cướp đất của dân , xử dụng côn đồ đàn áp tôn giáo ...những nạn nhân trên đây cs luôn cho là " thế lực thù địch trong và ngoài nước " thì làm sao có hòa giải được .
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Nam (Việt Nam)
Hoà giải là như thế này sao? Trích báo Tuổi Trẻ "Thứ Năm, 29/04/2010, 02:45 (GMT+7) Thiếu nhi với chiến dịch 30-4 lịch sử. TT - 250 bạn nhỏ sinh hoạt tại Nhà Thiếu nhi TP.HCM vừa tái hiện không khí cuộc hành quân thần tốc tiến về giải phóng Sài Gòn chiều chủ nhật 25-4. Với năm cánh quân, các bạn đã đi qua các trạm tượng trưng cho những cửa ngõ vào nội thành Sài Gòn và tham gia nhiều trò chơi (bắn hỏa tiễn, vừa hành quân vừa nấu ăn...) tìm hiểu về ý nghĩa của chiến thắng 30-4-1975.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Nam (Việt Nam)
Tiếp theo-"Cũng cờ lệnh, cũng sơ đồ hành quân và cũng trải qua những giờ phút chiến đấu căng thẳng với địch, hoạt động này là một sân chơi bổ ích cho các bạn nhỏ hướng về kỷ niệm 35 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước." báoTuổi trẻ 29/04/2010
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Nguoi Viet Nam
Tôi rất xúc động khi đọc bài phỏng vấn này và đã bật khóc khi đọc đến câu này :“Một dân tộc mà lũ trẻ không biết mơ mộng và người già không biết sám hối, đó là một dân tộc bất hạnh. Lần đầu tiên, trong đời tôi đã khóc khi đọc bài phỏng vấn này ngày 30-4-2010. Quê hương Việt Nam sau 1975 là quê hương để nhớ, để thương nhưng không phải để sống. Thật quá buồn cho Việt Nam.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 phan nhan (vn)
Ong Vo van Kiet noi nhu vay de an ui cho che do vnch. Hien nay csvn nam van co tu do. Dan chu xa hoi cong bang chu khong phai noi nhu bai viet tren.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Nguyễn Hiền (France)
"Quê hương Việt Nam sau 1975 là quê hương để nhớ, để thương nhưng không phải để sống" ngay những người chính hiệu VC cũng phải đem tiền sang ngoại quốc, mua nhà cửa để hướng tới tương lai. Cái khổ của dân VN không muốn sống chung với VC mà phải chấp nhận sống kiếp đọa đày, thay trâu cày để cho VC có cuộc sống vinh hoa phú quý.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hoa Mai (VN)
Tay cầm súng lăm lăm ngồi trên xe bọc thép mà miệng thì hô hào hòa hợp hòa giải dân tộc!?Bịp bợm như thế là cùng!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Toi co cung quan diem ve HOA HOP HOA GIAI DAN TOC cua anh Tran trung Dao. To chuc mung "dai thang" 30 thang 4, tap doan CSVN tu pho dien cai tro tro tren, bip bom, lo bich cho moi nguoi duoc hieu ro tuong tan ban chat cua ho!. Ngay 30/4 phai la ngay vui Hoa Binh, Hoa Hop Dan Toc cho khong phai ngay " dai thang "!. Moi nguoi hay suy ngam ve cau noi cua TT Nguyen van Thieu de khong bi mac lua them mot lan nua !.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Thứ sáu ngày 30/4/75 là một ngày vinh quang cho cả dân tộc VN, là ngày không còn máu đổ đầu rơi tang tóc.?.là ngày không còn một bóng kẻ xâm lược trên đất nước VN.?.chỉ có một số làm tay sai và đánh thuê cho Mỹ thì tiếc không còn cơ hội làm mướn đánh thuê nữa thì buồn không vui, cả thế giới người ta còn vui lây và mừng cho VN mà.???.VN có chỗ đứng vững chắc trên đường Quốc tế hôm nay, là nhờ có ngày 30/4/75/ đấy.???.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Hai lúa
Hôm nay là ngày giỗ hội cả nước cùng tưởng nhớ các tử sĩ hy sinh ở Trường Sa. Hòa thế nào nhỉ anh thì vui, tôi thì buồn. Người thì phóng đại đến mức thần thánh hóa các chiến thắng, người thì mãi ba mươi năm sau mới hiểu tại sao anh thắng và tại sao người kia thua. Nhưng sao bây giờ anh không lấy sức mạnh của kẻ thắng để bảo vệ ngư dân, bảo vệ lãnh hải của mình nhỉ mà lại lặng im, không dám hó hé gì hết nhỉ. Đã thế còn hợp tác toàn diện...
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Cac ban biet day moi nam den ngay 30/4 thi hang trieu nguoi dan VN Cong hoa bi truyen hinh CS moi lai su dau don da gam sau trong long 35 nam. Su tuoi nhuc khong biet khi nao den hoi ket. Hay chu nghia Cong san la vay.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Người Việt (Mỹ)
Hãy nhìn vào điều nầy: Cho đến bây giờ, CSVN vẫn còn dùng cờ đỏ và búa liềm trong những ngày lễ của họ. Xin đừng bị mắc lừa lời giải thích của họ là búa liềm tiêu biểu cho công nông mà phải biết là búa liềm để đập đầu và cắt cổ "tư sản, đối lập". Tôi không bịa ra hay suy diễn điều nầy mà căn cứ vào những gì CS đã và đang làm. Kêu gọi hòa hợp hòa giải chỉ là mưu ma, chước qũy.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Chung toi nhung nguoi dang song tai hai ngoai, khong can su Hoa giai tu nhung nguoi CSVN. Chung toi khong muon nhac toi qua khu dau buon !. Cac "dinh cao tri tue" neu co that tam hoa giai, thi hay HOA GIAI voi nguoi dan ngheo kho tai VN, de ho huong duoc NHAN QUYEN, TU DO, HANH PHUC nhu nha cam quyen CS da ho hao. Nha cam quyen CS co lam duoc khong ?.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Thai Le (Atlanta)
-35 năm là thời gian quá dài để nhân loại phát triển không ngừng bằng cả tinh hoa không phân biệt chủng tộc, hãy nghe những lời phát biểu, hãy nhìn cách tổ chức lễ 30/4 của người CSVN đi quí vị ơi!, người CS từ lúc vô sản đã dối trá khi kêu gọi dân tộc chống xâm lăng, nay có thêm quyền lực + tiền thì bạo lực là vũ khí tối thượng chống lại ánh sáng của sự thật, điều khiển con người thi hành các mệnh lệnh vô nhân đạo thì hòa giải với ai?
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 THANG CUOI (VIETNAM)
Cac bac dung co mo hoa giai hoa hop gi rao HOA GIAI HOA HOP roi dang CSVN di ve dau ha cac bac ? Ong cha ho da do biet ba nhieu xuong mau roi chac cac bac cung biet ma moi co duoc nhu ngay hom nay bay gio la luc con chau ho huong thanh qua do chu Vay mong cac bac thong cam cho nhe vi quyen loi cua dang nen khong the nao co chuyen hoa giai hoa hop dau nhe, neu co thi chi noi cho vui thoi. Vay toi khuyen cac bac tim cach khac di neu that su la nguoi yeu nuoc Viet Nam.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Xem qua roi bo
Nếu cải cách thì ta ở đâu. Người tài làm việc, kẻ ngu sẽ không chỗ dung thân. Nếu VN mà đoàn kết thì đâu có chiến tranh. Chờ 200 năm nửa, sau khi chiến tranh thế giới thứ 3 nổ ra . Chống mắt chờ xem, đừng ảo tưởng.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Mike Nguyễn (part 2) (Mỹ)
Người CS ngoài miệng nói “Hoà Giải” nhưng họ laị đang xát muôí vào vết thương của người MN qua cái ngày gọi là giải phóng. Hòa giải ư? Trong khi CS vẫn gọi những người lính MN là bọn Mỹ Ngụỵ, và luôn luôn phân biệt đối xử họ, và ngược đãi luôn chính với cả con em họ. Điều tệ hại nhất là họ đã và đang dạy con em người MN thù ghét bọn Mỹ Ngụy, mà những người này chính là Ông Bà, Cha Mẹ của con em người MN.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Ba đế (VN)
Hồi nào còn diễn hành quân sự mừng ngày thống nhất 30/4 thì ngày đó đảng CS chưa thực sự muốn hai miền Nam Bắc hòa giải, họ vẫn còn mị dân, chưa thực tình muốn quay về với dân tộc. Nếu muốn hòa giải hãy diễn ngày này với cờ, hoa và người, người biết yêu quê hương, dân tộc, người không thờ Mác Lê .
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Thưa lệnh Bà
Mừng 30/4 cả nước và dân VN cũng hiểu biết..! Bỗng ngạc nhiên giật mình Báo TT có đ/tin phỏng vấn nhân vật Phu nhân phó TT(VNCH) NCKỳ về VN bán phở. Phải nói đọc xong đám xe ôm, buôn bán hàng rong phát cười lên tầm cở như bà Mai một thời là đương kim mệnh phụ phu nhân PTT hét ra lửa mà nay lại là..nếu như bà vê VN làm từ thiện, hay kinh doanh tầm cở .v,v Nếu như bà là con người tầm thường thì kôg có gì để nói Dù sao VNCH cũng nằm 1 phần dưới chân bà. Thưa lệnh Bà, kính chào bà PTT..!
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010
Cuoc song o Viet Nam bay gio qua tot dep, hay nhin lai xem nhung tan tich ma My va VNCH de lai la gi ,chang han chat doc mau gia cam day, qua dau thuong.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Mike Nguyễn (part 3) (Mỹ)
Thử hoỉ có chế độ nào trên thế giới lại dạy con em người ta thù ghét chính Ông Bà Cha Mẹ mình. Hoà giải ư? Trong khi CS vẫn rà xét lý lịch 3 đời để tránh không cho con em người MN có cơ hội được canh tranh công bằng với con em CS trong lãnh vực giáo dục, việc làm, cũng như quyền bình đẳng về chính trị, về t ư t ưởng tư duy.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Mike Nguyễn (part 4) (Mỹ)
Hoà giải ư? trong Khi CS đang áp đặt khống chế mọi tôn giáo theo kiểu luật rừng rú, tạo nên những tên côn đồ Bát Nhã, Tam Toà, Đồng Chiêm … để thay thế những phong tục, lễ nghi đã có từ ngàn xưa, trước luôn khi có mồng mống phôi thai CS ở Đông Âu. Họ đang biến các nơi thờ phượng thành nhà thờ phượng “Quốc Doanh” nơi những người tu hành chỉ còn biết cúi đầu tuân lệnh đảng nếu muốn tồn tại.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Nhô (Nhật Bổn)
Quân phục qúa xấu , nên thay đổi theo kiểu lính miền Nam cho đẹp , đừng tự ái vặt nữa . Có người nói , nếu Đảng CS không tự ái mà trưng dụng nón sắt của lính miền Nam để lại trang bị cho bộ đội thì : ít ra cũng giảm được cả vạn Bộ đội bị thương vong trong trận chiến bên Campuchia , và trận chiến với quân Tàu phía bắc ? .
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Quang The Nguyen (USA)
Vài ý nghĩa tích cực của ngày 30 tháng Tư 1975 là: 1) người thôi giết nhau 2) loài người hiểu rõ hơn về Cộng Sản, loại bỏ nó ở Nga và Đông Âu, và lên án nó như là một chủ nghĩa đáng ghê tởm nhất của lịch sử nhân loại 3) mấy triệu người Việt được du học miễn phí ở những nước tiên tiến nhất và đã gởi rất nhiều tiền về giúp thân nhân sống còn trong ngục tù Cộng Sản.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Quang The Nguyen (USA)
(vài ý nghĩa tích cực - tiếp theo) 4) Trí thức trong nước thức tỉnh thấy hoạ mất nước vào tay Hán Cộng vì chủ nghĩa Cộng Sản không đặt quyền lợi dân tộc làm căn bản xử thế. 5) Việt Nam có tiềm năng lớn trở thành một nước tự do, dân chủ, hùng cường sau thời Cộng Sản.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 Sơn Dương (Vietnam)
Đọc mấy lời các bác hải ngoại - VNCH mà thấy buồn cười nôn ruột. Các bác chửi người ta kinh thế, đòi người ta phải thế này, thế nọ mới chấp nhận lời hòa giải. Các bác nghĩ các bác là ai, các bác có tài cán gì mà đòi điều kiện này kia. Một nhúm ông già lọm khọm, không có việc làm, giờ muốn ngồi làm chính trị xa-lông. Các bác chỉ làm khổ con cái, đang phải làm việc vất vả hoặc đang vất vả tìm việc làm.
Thứ Sáu, 30 tháng 4 2010 nguoi HO or HR cuoi cung thu sau 4/30/2010
CS VN luon miemg noi hoa giai,nhung su that ben trong CS hom nay nhin ai cung cho la khung bo, gia dinh ba PHUONG dang song o THAILAND, qua bat ve roi vu oan cho la khung bo, that la hen ha, den tai nha dan bat coc nhung nguoi dam noi su that nhung xau xa, doc tai, cua ho, roi thay phien nhau di chau cong TC de bao toan quyen luc cua DCS.
Nguồn: http://www1.voanews.com/vietnamese/news/30thang4-hoa-giai-dan-toc-04-30-2010-92493984.html